Đóng Menu

Chùm sáng tác viết về MẸ của học sinh Tiểu học Ban Mai

Tháng 3 ngập tràn hình ảnh về Mẹ và Cô trong mỗi dòng xúc cảm của các bạn học sinh Ban Mai gửi về BBT.

Bài viết nào cũng thể hiện lòng biết ơn trước sự hi sinh, vất vả của mỗi người mẹ dành cho con, trước những ân cần, tận tình chăm lo và dạy bảo của cô giáo ở trường. Tất cả tạo nên một bức tranh thật đẹp – không chỉ trong lòng tháng 3, mà còn trong cả 12 tháng – khi đã hình thành và nuôi dưỡng nên tâm  hồn biết yêu thương, sẻ chia của mỗi BMser.

Những bài viết thật sự ấn tượng, có cá tính riêng đã được lựa chọn giới thiệu trong bài viết này. Tuy nhiên bên cạnh đó, có những bài viết chưa đạt về tổng thể toàn bài, nhưng lại có những câu, những ý hay, thể hiện bản thân người viết có năng khiếu và tiềm ẩn nhiều bất ngờ, nếu chịu khó viết và chia sẻ thêm, cùng với được góp ý, bồi dưỡng, tạo môi trường giao lưu – chắc chắn không chỉ tâm hồn phong phú thêm mà khả năng viết cũng sẽ lên tay.

Bạn Trịnh Nam Khánh (4A5) có một câu văn kết mà không phải học sinh nào cũng viết được: “Ai cũng có mẹ, nhưng có mẹ bên cạnh em là cũng đủ khiến em vui rồi. Em quý mẹ hơn những gì em có.” 

Rất nhiều bạn đã có kỹ năng để làm thơ, biết cách gieo vần, nhịp, điệu khả chuẩn như: Quang Trường, Ngọc Mai; Vũ Hoàng Khánh Linh; Nguyễn Bảo Vân; Nguyễn Tích Bảo (4A2);  Cao Tuấn Dũng; Đặng Linh Anh (4A3); Trần Minh Hùng (5A8)

Bạn Đàm Bảo Thiện (2A5) thể hiện tư duy khá mạch lạc khi hành văn. Nếu được hướng dẫn đọc thêm sách báo phù hợp, được thầy cô và gia đình tạo điều kiện, chắc chắn Bảo Thiện sẽ có nhiều bài viết hay và hoàn chỉnh.

Thơ bên cạnh vần, nhịp điệu thì cần tứ và ý tưởng. Nếu thơ đơn  thuần chỉ nhịp nhàng, đọc nghe xuôi tai, vần vần, mà không có thông điệp, ý tưởng gửi gắm khiến người đọc người nghe phải suy ngẫm, thậm chí thích thú với những góc nhìn bất ngờ, rất riêng của người viết thì bài thơ đó cũng rất nhạt nhòa, dễ quên. Rất nhiều bạn đã thể hiện được góc nhìn mới và biết cách thả lỏng cảm xúc để chia sẻ trên con chữ một cách tự nhiên như: Vũ Khánh Chi (3A4); Lê Đỗ Hoàng (5A5); Dương Bùi Hạnh An (4A2)…

Anh Gõ Kiến biết trong gia đình BMser còn rất nhiều bạn học sinh khác tài năng nhưng còn nhút nhát chưa dám tự tin thể hiện, chia sẻ cảm xúc của mình. BMser Connection  chính là sân chơi để chúng mình rèn luyện và thử sức.Trong thời gian tới, BMser Connection cũng sẽ triển khai một Câu lạc bộ riêng cho các cây bút nhỏ trường Ban Mai để chúng mình cùng giao lưu và có cơ hội chia sẻ, phát hiện, bồi dưỡng thêm những nhân tố mới về khả năng viết. Chúng mình cùng chờ nhé!

Và đừng quên, gửi bài cộng tác với BMser Connection các số tiếp theo ngay từ bây giờ 

Tháng 4:  Chủ đề “Cầm tay mùa hè” – viết về mùa hè, mùa thi. 

Tháng 5: Chủ đề “Cất cánh” – viết về những  cảm xúc xa trường và những kỳ nghỉ du lịch thú vị của mỗi học sinh.

Tháng 6: Chủ đề “ Gia đình của em” – Viết về gia đình của mỗi người và gia đình Ban Mai.

Mọi thư từ, tranh ảnh, bài vở cộng tác với BMser Connection xin gửi về hòm thư: noisan@banmaishool.com , hoặc gửi trực tiếp tại Phòng truyền thông nhà trường. 

Lưu ý:  BBT không nhận bài sưu tầm. Anh GÕ KIẾN

 ****

NHỮNG NGHĨ SUY TỪ MẸ

“Bàn tay mẹ bế chúng con

Bàn tay mẹ chăm chúng con”

Những câu hát trên là lời bài hát “Bàn tay mẹ” – một bài hát mà tôi vô cùng yêu thích. Và  nếu có ai đó hỏi tôi rằng: Người mà bạn yêu quý nhất là ai? Tôi không ngần ngại trả lời luôn: Đó là mẹ của tôi. Nhưng với tôi, tôi không chỉ yêu quý người mẹ của mình mà tôi còn khâm phục.

Buổi sáng, mẹ dậy sớm đưa hai chị em tôi đi học. Chiều tối, mẹ đón hai chị em tôi trở về. Và vừa về đến nhà, mẹ đi chợ, nấu cơm, giặt giũ, dạy hai chị em tôi học… Nhiều công việc như thế, nhưng tôi thấy mẹ luôn mỉm cười, không hề kêu ca như tôi. Tôi sẽ học tập điều đó của mẹ.

Nhiều lần, tôi giận mẹ. Nhưng mẹ không giận tôi, mà mẹ dùng những lời từ tốn, nhỏ nhẹ để khuyên bảo. Mỗi khi tôi gặp bài khó, mẹ thường nói: “Con hãy đọc đề bài nhiều lần nữa xem, có thể con sẽ hiểu hơn đấy. Hơn nữa, con nên làm ra nháp trước rồi hãy viết vào vở. Làm ra nháp nhiều lần, rồi con sẽ hiểu thôi. Đừng gặp một bài nào rắc rối chút xíu là hỏi, như thế con sẽ không thông minh đâu!”

Lời nói của mẹ khiến tôi hiểu ra, để tôi tự giác làm bài, không ỷ lại vào mẹ nữa.

Nhiều lúc suy nghĩ, tôi thấy mình rất hạnh phúc . Tôi được sinh ra trong một gia đình khá giả. Tôi có bố, mẹ và một cậu em trai tinh nghịch. Tôi thấy mình may mắn hơn những cô bé, cậu bé mồ côi không nơi nương tựa ngoài kia. Tôi rất trân trọng những gì mình đang có.

Chính mẹ đã giúp tôi có những suy nghĩ ấy, và trưởng thành hơn qua mỗi ngày.

LÊ PHƯƠNG LINH (4A5)

MẸ LÀ SỐ MỘT

Sao trời có hàng vạn

Cây cỏ có hàng trăm

Nhưng mẹ chỉ có một

Biết mấy là yêu thương

Mẹ chăm con từng tí

Mẹ dạy con từng li

Mẹ cho con đạo đức

Mẹ chỉ con làm người

Mùa đông dù lạnh giá

Đã có mẹ sưởi bên

Mùa hè dù nóng nực

Tay mẹ  mát tâm hồn

Con thương mẹ xiết bao

Tảo tần qua khó nhọc

Bàn tay mẹ gầy chai

Cho con được đi học

Biết bao nhiêu của ngon

Mẹ dành cho con hết

Bấy nhiêu là câu chuyện

Mẹ thủ thỉ con nghe

Mẹ ơi có biết không

Con yêu mẹ nhiều lắm

Không thứ gì sánh được

Tình thương mẹ vô bờ!

LÊ ĐÌNH ANH (5A8)

MẸ YÊU

Ngày con sinh ra

Là ngày hoa đào nở sớm

Giọt nước mắt hạnh phúc

Lăn dài trên gò má mẹ.

Rồi thời gian qua đi

Mẹ chăm con khôn lớn

Chắt bóp từng đồng xu

Để cho con đi học

Ở nơi tốt nhất…

Mẹ mỉm cười khi con hạnh phúc

Mẹ không vui khi thấy con buồn

Con thành công – niềm tự hào dâng trên đôi mắt mẹ

Con thất bại – mẹ dịu dàng ủi an…

Và giờ đây, con đã trưởng thành hơn

Đã có thể sống tự lập

Nhưng làm sao con quên

Công ơn mẹ…

Người đã dưỡng dục con nên người

“Suốt cả cuộc đời

Đôi mắt mẹ vẫn dõi theo ocn

Từng bước chân…”

TRẦN PHƯƠNG LINH (5A8)

 TÌNH MẸ

Mẹ là người thương yêu tôi nhất. Mẹ luôn lo lắng cho tôi, chăm sóc tôi từng li từng tí một. Công ơn mẹ tôi sẽ không bao giờ quên.

Từ khi tôi sinh ra, bao lần tôi ốm là bấy nhiêu lần có mẹ chăm sóc. Có những khi mẹ phải thức trắng cả đêm. Có món gì ngon, mẹ đều dành cho tôi. Có chuyện gì hay, mẹ lại kể cho tôi.

Một lần, hồi tôi học lớp 2, có một trận mưa rất to. Lúc đó khoảng bốn giờ, bầu trời bắt đầu âm u. Mây đen kéo đến đầy trời, sấm nổi lên và những hạt mưa to như hạt đậu rơi xối xả. Ngồi trong lớp, ai cũng lo lắng, sợ tí nữa không về được nhà.

Mưa càng ngày càng to. Tan học, chúng tôi ra về, sân trường bắt đầu ngập nước. Các bạn ra về cùng người thân, nhưng tôi vẫn chưa được đón về nhà. Ngồi trong lớp, tôi vừa sợ vừa lo lắng. Nhà tôi hôm nay có việc bận, bố mẹ tôi còn chưa được về,vẫn phải làm việc ở công ty. Có khi phải đến bảy giờ tối tôi mới được đón về.

Chợt tôi thấy mẹ ngoài cửa lớp.Tôi cầm cặp lên chạy tới.

–       Mẹ ơi, con tưởng bảy giờ mẹ mới được về mà mẹ?

–       Hôm nay thấy mưa to nên mẹ xin phép về sớm đón con. Chứ để con ở lớp đến bảy gờ, mẹ cũng không yên tâm.

Nghe mẹ trả lời, tôi thấy thương mẹ biết chừng nào.

Một lần khác, vào hôm đi dã ngoại cùng lớp, mẹ tôi dậy rất sớm chuẩn bị đồ cho tôi. Vừa chuẩn bị, mẹ vừa dặn đi dặn lại:

-Mẹ cho cái áo dày vào trong cặp, nếu lạnh con nhớ mặc vào nhé!

– Vâng ạ!

-Mẹ có mang theo ô cho con đấy, khi đi chơi con nhớ mang theo phòng mưa nhé!

-Vâng ạ!

-À, buổi tối con nhớ cầm đèn pin soi đường. Gặp khó khăn gì con nhớ nói với cô nhé. Nhớ đi theo cả lớp, đừng chạy lung tung.

– Vâng, con nhớ hết rồi ạ!

Ăn sáng xong, mẹ và tôi lên xe. Trên đường, mẹ lại dặn tôi vô số chuyện. Đến trường, mẹ đưa tôi cặp. Tôi lấy cặp từ tay mẹ rồi chạy ra với bạn. Vô tình quay đầu lại, tôi thấy gương mặt mẹ buồn hẳn.Tôi bước đến, mỉm cười:

-Mẹ không cần lo cho con đâu, con sẽ tự lo được mà. Thôi, con lên xe đây. Tạm biệt mẹ nhé!

-Ừ, chào con. Con cứ đi đi, mẹ đứng đây một lúc.

Tôi quay lưng lên xe, nhưng mẹ vẫn đứng đó nhìn cho đến kh xe đi hẳn…

Qủa thật, mẹ rất lo lắng và yêu thương tôi. Một hôm, tôi chải đầu cho mẹ. Sờ từng sợi tóc, tôi thấy tóc mẹ khô khô, xơ xơ. Mẹ vất vả biết bao. Mẹ phải đưa tôi đi học trong những buổi trời nắng và đón tôi vào những buổi chiều trong cơn mưa tầm tã. Tối đến khi tôi đã ngủ thì mẹ còn phải thức làm việc. Vì tôi mà mẹ phải hi sinh đủ điều. Tôi thương mẹ nhiều! Tôi sẽ cố gắng giúp đỡ mẹ để mẹ khỏi vất vả, đấm lưng cho mẹ để mẹ thấy dễ chịu hơn.

           Tôi sẽ làm những việc đó để thay cho ba chữ tôi muốn nói với mẹ: “Con yêu mẹ!”

ĐỖ MINH YẾN (4A3)

 NGÀY MỒNG 8 THÁNG 3

Thấy sân trường rộn rã

Thấy lớp học toàn hoa

Em nhìn lên chợt nhớ

Mai mồng 8 tháng 3

Ngày của các cô giáo

Ngày của mẹ kính yêu

Của một nửa thế giới

Dạy em biết bao điều

Em làm gì được nhỉ

Để chúc mừng cô yêu?

Em làm gì tặng mẹ

Đến đón em mỗi chiều?

Điểm Mười con tặng mẹ

Biết ơn con tặng cô

Ngày nào cũng vui cả

Như mồng 8 tháng 3

PHƯƠNG NAM (2A3)

Mùng 8 tháng 3

Hôm nay mùng tám tháng ba

Em làm bưu thiếp tặng bà tặng cô

Tặng mẹ với cả tặng dì

Chúc cho phu nữ càng ngày càng xinh

Chúc bà vui vẻ tuổi già

Chúc cô duyên dáng như là cô tiên

Chúc mẹ xinh xắn dịu hiền

Chúc dì may mắn ngập tràn niềm vui.

                                    Lê Hoàng Quân – 3A6

P/s: Một số bài viết đã đăng trên Nội san Ban Mai – số 2 – ra ngày 15/3/2015

Đọc, tải Nội san này TẠI ĐÂY

http://banmaischool.edu.vn/web/guest/news2/-/view-detail/97200/1-0?p_p_auth=OsR8nbc0&_newsdetail_WAR_banmaiportlet_structId=31959

 

Xem Trailer giới thiệu về Hệ thống Giáo dục Ban Mai tại https://www.youtube.com/watch?v=XkoUvaGW35Q&index=1&list=PLnnXyKNwI9WVslOm30mZr4oqFIOXyFrG2