Đóng Menu

BỐ ĐÃ ĐÚNG KHI CHỌN TRƯỜNG CHO CÁC CON

Tôm, Tép yêu của Bố! Thành công không tự nhiên mà có không ai cho chúng ta, nó đến từ nghị lực phấn đấu và cả tính kiên trì.

Hạnh phúc cũng thế, đôi khi hạnh phúc đơn giản chỉ là những nụ cười, sự chân thành, sự quan tâm, nó không bóng bẩy như ánh đèn sân khấu, sặc sỡ như loài hoa, không kiêu sa như váy áo. Hạnh phúc đến khi ta thành công.

Con yêu! Các con có biêt bố vui và hạnh phúc thê nào khi thấy các con đã trưởng thành đúng như kỳ vọng của bố. Nhớ những ngày đầu đến lớp của chị rồi đến em, các con đều sợ đi học, lạ lẫm với trường với lớp, với bạn bè, nhất là em Tép không chịu vào lớp dù cô giáo có vỗ về an ủi. Buồn cười nhất là khi thi tuyển vào lớp Kitty, cậu Tép nhà ta còn tè ra quần khi cô Hương phỏng vấn. Thế mà nay đã yêu trường yêu lớp, lúc nào cũng kể cô Hương, cô Mai…. Khi nhìn thấy bạn nào đó mặc đồng phục của trường là con kêu lên: Ban Mai trường em yêu.

Còn chị Tôm – cô bé nhút nhát và ngại học ngày nào, nay bước vào năm học lớp 4, đã tiến bộ vượt bậc. Con thực hiện được lời hứa với bố là đạt các giải Nhì, giải Ba trong kỳ thi Violympic và Math-violympic cấp trường, giải khuyến khích cấp Quận Hà Đông trong năm lớp 3. Các con đã trở thành những BMSers thực thụ. Thành công hôm nay của các con là thành công của Bố.

Các con thân yêu của bố!
Vượt qua những khó khăn, với bao lo toan và tính toán, nay gia đình mình đang có cuộc sống hạnh phúc. Bố biết mẹ và hai con thiệt thòi rất nhiều vì bố luôn đi công tác xa nhà. Chắc các con rất buồn khi không được bố đón mỗi buổi chiều, không được bố đẫn đi chơi những ngày cuối tuần. Bố biết điều này khi nhìn ánh mắt con trong những lần ít ỏi được về thăm nhà và đón con ở trường.

Bố con ta có một thỏa thuận gì, các con nhớ không? Bố thì luôn nhớ đó là: các con học giỏi và có thành tích thì bố sẽ về nhiều hơn. Đấy nhé! Dịp thi Violympic vừa rồi, cứ chiều tối lại, bố chạy xe gần 300 km để về kèm con học, đến gần sáng bố lại đi để kịp giờ làm. Bố vui và cũng thương con khi thức cùng bố đến 1-2 giờ sáng học ôn.

Viết đến những dòng này, bố đang thấy nghẹn ngào lắm. Cuộc đời bố là những chuyến đi xa, làm bạn với những con tàu và biển cả. Trong những đêm không ngủ, các con là điều bố nghĩ đến nhiều nhất trong hết thảy những gì bố có trong cuộc đời.

Con yêu thương! Nhớ lại ngày tìm trường cho các con học, bố đã suy nghĩ, tìm hiểu và mất ngủ nhiều để chọn ra ngôi trường phù hợp nhất, là điểm tựa để con gái học tập và phát triển, và sau này em Tép cũng thế. Đó là trường Ban Mai đó con. Ở đây có các cô mà con hay gọi là mẹ, có các bạn để yêu thương, có lớp học như căn phòng cổ tích, có thư viện là bầu trời ước mơ…

Trong cuộc đời có những lúc đúng sai, nhưng một thứ bố đã đúng là chọn trường cho các con.
Các con không chỉ là niềm vui, mà còn là cuộc đời bố. Khi nào các con biết sống tốt, biết phấn đấu, chân thật, biết sống vui với mọi người thì các con sẽ hiểu điều này. Bố dám khẳng định tình yêu bố dành cho các con không thua kém bất cứ người bố nào trên thế gian này.

Xứng đáng với tình yêu của bố, các con không ngại khó, ngại khổ, chăm chỉ học hành để có kiến thức, lao động sáng tạo, biết phấn đấu, hy sinh để có cuộc sống ý nghĩa và tốt đẹp hơn. Thành công và thành tích hôm nay mới chỉ là khởi đầu cho quá trình phấn đấu ngày mai.

Con gái và con trai yêu của bố!
Chiều nay biển nơi bố đứng thật thanh bình và đẹp. Những con sóng nối đuôi nhau xô bờ cát tinh khôi, nhẹ nhàng và dịu êm như lời ru của mẹ. Ở nhà, các con nhớ bố lắm phải không? Hãy vui lên nhé bé yêu. Hãy luôn là điểm tựa và hậu phương vững chắc, là BMSer trong lòng bố.

Chúc các con ngoan, khỏe, học giỏi, biết thương yêu bố mẹ và mọi người, trở thành người có ích cho xã hội. Đúng lời hứa, dịp tới này bố sẽ về, như một phần thưởng cho thành tích học tập các con đạt được, cả nhà ta sẽ đi đến trang trại và cùng nhau hưởng ngày nghỉ thanh bình.

Bố yêu các con nhiều.
Hôn các con của bố

ĐIỀN QUANG DŨNG
(PHHS Điền Quang Tùng – lớp Misa 7
& Điền Hồng Ngọc – lớp 4A4 )